Thích Vi Vi không nói gì, cô ấy không phải là mình, cô ấy làm sao biết được mình hạnh phúc hay là thống khổ.
“Đây là số điện thoại di động củatôi, bất cứ lúc nào cô cũng có thể gọi điện thoại cho tôi.Nhưng cũng nên nói cho tôi biết số điện thoại của cô chứ?” Daisy cầm số điện thoại di động sớm đã viết xong đưa cho cô.
“Cám ơn, tôi không có. Nếu có việcgì cần, tôi sẽ gọi điện cho cô.” Thích Vi Vi cầm số điện thoại của cô cất vào trong túi, mình chưa bao giờ nghĩ đến sẽ gọiđiện thoại cho cô.
“Được rồi, cô có bận gì không? Không có thì tôi mời cô ăn cơm tối, thế nào?” Daisy nói.
“Không cần, tôi còn có việc. Hẹn gặp lại.” Thích Vi Vi nói, cô muốn đi tìm Thiên Tứ, bất kể như thế nào cô đều phải đối mặt.
“Vậy được rồi, cô bận thì sau này nói chuyện tiếp. Tạm biệt.” Daisy đứng dậy đi trước.
Thích Vi Vi cũng rời đi, trong tay cầm theo đồ ăn để lấy lòng đi đến một khu nhà. Nơi này là khu nhà Thiên Tứ thuê phòng, ở ngay gần công ty, tuy rằng anh cho mìnhchìa khóa nhưng cô vẫn là lần đầu tiên đến đây.
Vừa vào cửa liền nhìn thấy bên trong bừa bộn, quần áo bẩn ném khắp nơi, cô bỏ đồ ăn xuống. Trướctiên dọn dẹp phòng sạch sẽ, nhặt quần áo lên đi ngâm, mới điđến phòng bếp bắt đầu nấu cơm.
Tay chân thuần thục liền làm ba mónmặn, một món canh. Nhìn thời gian vừa vặn sáu giờ, chắc là anh sắp về, ngồi ở bên bàn ăn chờ anh, cũng nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220105/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.