“Khộng thù không oán? Vô duyên vô cớ bị người ta lừa một trăm năm mươi vạn, cô nói thử xem tôi có nén giận được không?” Uông Hạo Thiên nhíu mày nhìn cô, hỏi ngược lại.“Ai lừa anh, tôi không lừa, là do anh cam tâm tình nguyện đưa.” Thích Vi Vi oán giận nhìn anh, tạm dừng một chút, sau đó nói tiếp: “Nếu biết là anh, tôi nhất định sẽ không cần.”
“Không sai, xem ra đây là điểm giống nhau duy nhất giữa chúng ta, nếu biết làcô, thì tôi đã không thèm liếc mắt một cái, đừng nói là một trăm nămmươi vạn, cho dù là một vạn năm, tôi cũng sẽ không bỏ ra, cô cũng khôngtự nhìn lại mình đi, trừ bỏ cô là một trinh nữ ra, thì đâu có điểm nàođáng giá một trăm năm mươi vạn, không cái gì ra cái gì, lại nói, xã hộinày cũng không thiếu trinh nữ.” Uông Hạo Thiên gần như dùng hết khả năng có thể để châm chọc cô.
“Anh……….” Thích Vi Vi gắt gao trừng mắt nhìn anh, mồ hôi chảy đầy trên mặt, cô dù sao cũng là một thiếu nữ chưa hiểu sự đời, làm sao có thể là đối thủcủa anh, có điều trong lòng cô không ngừng mắng chửi, tại sao tên khốnnày còn không chết đi…………..
“Có phải trong lòng đang mắng tôi hay không?” Uông Hạo Thiên liếc mắt một cái liền nhìn thấu tâm tư cô, sắc mặt lậptức trở nên không kiên nhẫn, giọng điệu mang theo uy hiếp: “Tôikhông có thời gian để nói chuyện dông dài với cô, hoặc là lên giường,hoặc là chạy lấy người, nhưng mà tốt nhất là cô nên hiểu rõ hậu quả.” Anh muốn xem thử cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220010/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.