“Tiểu thư, cô phải hiểu cho rõ ràng, một trăm vạn là cô bồi thường xe chotôi, không liên quan gì đến chuyện này cả, hoặc là trả tiền, hoặc là làm người của tôi, cô hãy tự mình quyết định đi, nhưng mà, tôi khuyên côtốt nhất không nên giả bộ, một người con gái vì tiền mà có thể bán thân, còn ở đây giả bộ thuần khiết gì nữa, cô không cảm thấy thật ghê tởmsao?” Uông Hạo Thiên nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường.“Ghê tởm ư? Anh là một đại thiếu gia, anh thì biết cái gì? Anh có tư cách gì phê phán tôi?” Cơn tức giận trong lòng Thích Vi Vi lập tức bộc phát, phẫn nộ dùng tay chỉ vào anh, “Nếu không phải anh ép tôi bồi thường tiền, nếu không sẽ lấy phòng củatôi, thì tôi phải đi bán thân sao? Mẹ tôi thần trí không bình thường,mỗi lần tỉnh táo lại bà đều hối hận không thôi, cảm thấy đã liên lụytôi, đã có vài lần bà tìm đến cái chết, đều là tôi đã cầu xin bà hãy suy nghĩ lại, nếu bà biết bà đã đập xe của anh đến nỗi phải đem phòng ở rabồi thường, bà nhất định sẽ đi tìm cái chết, bà là người thân duy nhấtcủa tôi, tôi làm sao có thể trơ mắt nhìn bà đi tìm chết, mặc dù bà điên, nhưng và vẫn là mẹ tôi, huống chi, tôi không phải là chưa từng cầu xinanh, là anh máu lạnh vô tình………”
Cô nghẹn ngào thốt lên, nước mắt rơi lã chã, đột nhiên giọng nói đầy căm giận, trừng mắt nhìn anh: “Là anh, anh không nên ép tôi, tôi không phải chưa từng cố gắng qua, tôicũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220009/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.