Tôi ôm bồ suy nghĩ trong đầu cho đến khi Vũ đến đón. Quên luôn cả cái hẹn đến tham quan khu đất xây dựng công ty rượu của Vũ, khi anh hỏi đến tôi mới chợt giật mình:
– Có qua khu đất kia xem không vợ?
– À… thôi, hôm nay em hơi mệt, để lúc khác anh ạ.
Tôi ấp úng từ chối, tự nhiên lại cảm thấy cảnh giác anh. Bực bội chính mình, nụ cười trên môi tôi cũng gượng gạo làm anh phát hiện ra ngay. Về đến căn hộ, khẽ nhướng mày anh hỏi:
– Em đang giận gì anh à?
Tinh thế không biết, hay tại thái độ của tôi lộ liễu quá nhỉ? Tôi xịu mặt, chẳng giấu nổi Vũ liền thở một hơi hỏi anh:
– Anh nói thật với em đi, bọn người chặn đường ba người thợ phản bội của Sao Việt là người của anh đúng không?
Lúc này người thở một hơi chán nản là Vũ, bất giác tôi lại thấy nhẹ nhõm trong lòng. Anh bước về bếp vặn vòi nước rửa tay rồi quay lại nhìn tôi, cau mày hỏi:
– Sao em lại hỏi thế, tự nhiên lại nghi ngờ vớ vẩn!
Tôi ngồi xuống ghế bàn ăn, lạnh mặt nói:
– Em không nghi vớ vẩn, có người nói với em bọn họ là người của công ty vệ sĩ.
– Em có thông tin về bọn họ à, chắc chắn chứ?
Tôi có chút lúng túng, thực ra tôi còn chưa gọi cho bọn họ, có điều tôi quyết định sẽ nói trước với Vũ. Dù sao, cho đến lúc này người gần gũi với tôi nhất là anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nguoi-em-tung-yeu/3387212/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.