Tối hôm đó, trong lúc ăn tối, thái độ ba mẹ làm tôi cảm thấy có gì đó là lạ, thỉnh thoảng hai người nhìn trộm tôi rồi lại cười tủm tỉm.
– Mẹ, mẹ có gì nói với con không ạ?
– À… mẹ định ăn xong mới nói, con cứ ăn đi đã!
Việc gì mà bí bí mật mật thế không biết? Tôi chẳng biết nghĩ sao, lùa vội bát cơm cho xong. Góp tay dọn dẹp cùng chị giúp việc xong tôi ra phòng khách. Ba mẹ đang xem tivi nhưng dường như bồn chồn chờ tôi thì phải. Anh trai tôi ăn xong một cái là biến đi với người yêu nên không có mặt trong phòng.
– Linh, ngồi xuống đây, ba mẹ có chuyện muốn nói!
– Vâng…
Tôi bước đến ngồi đối diện mẹ, nhón trái nho đen trên bàn đưa vào miệng chờ đợi.
– Anh Vũ nhà bác Thanh muốn xin gia đình mình cho phép tìm hiểu con.
Phụt!
Nguyên quả nho bay thẳng về phía trước, may mà không trúng ai. Tôi giãy nảy lên nói:
– Mẹ, mẹ từ chối giúp con đi!
– Con ngốc à? Anh Vũ có gì không tốt mà con chê? Đẹp trai cao ráo, tự lập từ sớm, nhà có điều kiện mà tự kinh doanh riêng, mẹ chẳng rõ bar bủng thế nào nhưng nghe nói cũng lành mạnh, giới trẻ đến đông lắm, chắc cái này con biết hơn mẹ nhỉ?
– Anh ta… chơi bời trác táng lắm! Con không đồng ý đâu!
– Con bé này, bác Thanh nói anh ấy ngoan lắm.
– Ui giời, mẹ tin ai lại tin mồm hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nguoi-em-tung-yeu/3387183/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.