Thiên Lãnh ném nữ nhân trong tay lên giường như một đồ vật quá nặngkhông thể mang thêm một khắc một giây nào nữa. Hắn nhếch mép nhìn nàngkhổ sở bò dậy, lực ném của hắn khá mạnh đảm bảo nữ nhân này đau đến táimặt.
- Ngươi to gan lắm dám ở trước mặt bổn vương từ chối sự giúp đỡ. Ngươicho rằng mạng ngươi may mắn thoát chết được lần này thì lần sau cũng sẽsuôn sẻ như vậy ư?
Hắn lạnh lùng quan sát cố gắng của nàng ráng ngồi cho thẳng bỏ ngoài tai lời nói của hắn thì trong bụng thầm tán thưởng. Nữ nhân đáng ghét cốnhiên lại có can đảm này, thay đổi chiến thuật câu dẫn ta sao? Nhu mì,thục nữ ta không có hứng thú ngươi chuyển qua hờ hững thờ ơ sao…. ha hacó ý tứ ( anh í tự tin hơi bị quá thì phải^^).
- Bổn vương đang đứng ai cho phép ngươi ngồi.
Nói rồi một chưởng đánh nàng đang loay hoay ngồi dựa vào thành giườngcòn chưa kịp ấm chỗ bay thẳng xuống đất cái bịch. Linh Nhiên một búngmáu trào khỏi miệng chỉ ngồi tại chỗ nhìn hắn một tiếng rên rỉ cũngkhông có. Hắn nhìn không ra cái biểu hiện gì trên gương mặt lạnh lẽokia ngoại trừ ánh mắt coi thường có ý phỉ nhổ nhạo báng mình. Đôi mắtnâu tròn thù hằn đó khác xa với ánh mắt tràn đầy tình ý mà hắn thườngthấy trước đây.
- Ngươi bất phục sao? Chỉ là trừng phạt nho nhỏ thôi, ngươi dám từ chốisự ra ân của ta là một tội. Tỳ thiếp của ta muốn giúp ngươi cũng khôngcảm ơn là tội thứ hai. Các nàng chẳng là cái gì trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-long-vuong-phi-lanh-lung/62949/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.