Linh Nhiên nằm trên giường âm thầm bí mật vận công điều tức yêu lựcmột chút rồi chầm chậm rơi vào giấc ngủ lúc nào chẳng hay. Nàng vô tưngủ chẳng hay biết nam nhân nãy giờ ngồi ở đầu mép giường kia vẫn thủychung vừa quạt vừa nhìn ngắm nàng si mê. Ánh mắt kia đong đầy ưu ái,tình ý ngập tràn. Có câu nói nữ tử trái tim đều rất dễ mềm lòng, chỉ cần là kiên trí muốn mê hoặc nàng, kiểu gì cũng tìm ra được cách hay.
Sắc dụ không thành thì dùng lợi dụ, con người ai lại không ham muốnhư vinh, danh vọng, tiền tài hoặc quyền thế. Hắn dùng chính là cảm tìnhchân thật khát khao muốn trái tim nàng thuộc về hắn một lần nữa. Hắnmuốn một lần nữa nhìn thấy từ đôi mắt kia tia nhìn âu yếm, trong mắtnàng chỉ có hắn chỉ dung nhập bản thân hắn… nhưng xem ra ngày tháng đóhắn còn phải đợi lâu.
- Trân bảo, tim nàng hẳn là không lạnh lẽo như gương mặt nàng, ta hy vọng thế nếu không…
Hắn nhìn nàng lẩm bẩm rồi rùng mình ngắt quãng bỏ qua giữa câu nóimập mờ kia. Hắn thừa nhận mình rất tham lam, hắn đã từng nghĩ chỉ cầngiữ nàng bên cạnh là đủ dù nàng ghét hắn cũng được hắn sẽ vẫn yêu nàng.Hắn cho nàng uống Mỵ Giao Xuân Dược nguyên do là vì hắn tin tưởng nhưthế, hắn tin mỗi ngày nhìn thấy nàng thôi cũng đủ thỏa mãn rồi. Nhưnghắn sai rồi…
- Trân bảo, nàng sẽ có một ngày lại yêu ta sao? Nhất định có, đúngkhông? Nếu nàng mãi mãi lạnh nhạt với ta chắc là ta không chịu đựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-long-vuong-phi-lanh-lung/2146373/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.