Edit: Vũ Quân
Cánh tay đang đẩy anh của Chu Y Y cũng dần dần mềm nhũn, đặt trên mái tóc đen của Nghiêm Kỳ. Thuận theo liếm cắn trước ngực, trong miệng cô tràn ra tiếng thở gấp.
Quần áo trên người Nghiêm Kỳ cũng sớm trong lúc Chu Y Y tê dại trầm mê lặng lẽ cởi xuống, cho đến khi nhục côn thô cứng dâng trào kia để ở trong hoa phụ ướt át cọ xát, đầu nấm cực lớn để ở nhụy hoa kiều nộn, Chu Y Y mới hồi phục lại tinh thần.
"Anh... Đừng... A... Ăn cháo trước đã... Ưm... Cơ thể anh còn đang suy yếu... Trước đừng..."
"A..."
Chu Y Y chưa nói xong đã bị nhục côn đột ngột đâm vào đánh gãy.
"Anh không đói bụng." Nghiêm Kỳ chậm rãi chuyển động nhục côn trong hoa huy*t, giọng khàn khàn cự tuyệt.
"Anh ăn xong trước.... Chúng ta lại.... Hừ.... Tiếp tục... Được không?"
Chu Y Y một bên cố nén khoái ý tê dại truyền đến từ hoa huy*t, một bên dịu dàng dỗ dành.
Nghe mẹ Nghiêm nói, anh đã hai ba ngày chưa ăn gì, xem sắc mặt anh bây giờ tái nhợt, cũng biết tình huống cơ thể của anh không tốt lắm.
Nghiêm Kỳ không để ý tới, vẫn như cũ cuốn lấy chân Chu Y Y, ở trong hoa huy*t của cô thong thả mà sâu nặng đâm chọc. Hai mắt trầm tĩnh nhìn chằm chằm khuôn mặt của Chu Y Y, giống như muốn xác định người con gái hiện giờ mình đang thao chính là người mà mình ngày đêm tơ tưởng.
Chu Y Y cũng không chịu nổi, hoa huy*t đã trống trải một đoạn thời gian rất dài hiện giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-gi-chua-khoi-cho-anh/1753112/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.