Hà Khải Tân đưa Ôn Thần trở lại khách sạn.
Ôn Thần uống quá nhiều rượu, hơn nữa trong lòng nghẹn một ngọn lửa, sau khi nhìn thấy Cố Dĩ An không ở trong phòng, ngọn lửa kia lập tức cháy đến đỉnh đầu.
Cố Dĩ An tới Triều Đường mới biết được Ôn Thần đã trở về, lại gọi xe trở về khách sạn, thang máy chậm rãi đi lên, mở cửa ra, nhìn thấy người đàn ông đứng ở cửa thang máy, "Tôi đến Triều Đường tìm anh, bọn Yến Tống nói vừa rồi đã đưa anh về rồi."
Ôn Thần nhìn không chớp mắt vào cô, đáy mắt nhẹ trào phúng: "Em tìm tôi làm gì?"
Ngửi được mùi rượu nồng nặc trên người anh, Cố Dĩ An giữa mày hơi nhíu lại, "Có phải anh say rồi không?"
"Tôi nhìn qua giống say sao?" Lảo đảo đi đến trước mặt cô, anh vươn tay giam cầm cô ở giữa hai cánh tay, "Nếu tôi thật sự say, lúc này đã sớm mượn rượu làm loạn kéo em vào phòng mà làm rồi!"
Nói hết lời, Ôn Thần liền không nhịn được mà bật cười, "Nhìn tôi xem? Rõ ràng trong lòng đều nghĩ đến làm cách nào để làm em, nhưng khi chân chính muốn trở thành cầm thú, tôi lại lo lắng về suy nghĩ của em, sợ em sẽ đau, sợ em sẽ bởi vậy càng thêm bài xích tôi, băn khoăn đủ loại, lo lắng đủ loại."
"Ôn Thần tôi cả đời này chưa từng rối rắm như vậy, chẳng qua là ngủ với một người phụ nữ mà thôi, tôi lại có thể dong dong dài dài gần hai năm."
"Tôi tự mình con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-danh-nghia-hon-nhan-can-bo-cap-cao-/3619826/chuong-11.html