Bắc Thành.
Đã lâu không thấy ngày nắng, tâm tình Cố Dĩ An vui vẻ hơn rất nhiều so với ở Tương thành, Tô Tình ngồi đối diện nhìn thấy khóe môi cô cong lên, cô ấy bưng ly cà phê lên nhấp một ngụm, "Gần đây cậu và Ôn Thần thế nào?"
Tô Tình là biểu tẩu của Cố Dĩ An, gả cho nhị biểu ca Thượng Quân Ngạn.
Thượng Quân Ngạn là tổng thống đương nhiệm của nước Z.
"Vẫn vậy thôi." Từ ngoài cửa sổ thu hồi tầm mắt, Cố Dĩ An mím môi, xé mở gói kẹo sữa thả vào ly, quấy vài cái, "Anh ấy vẫn luôn rất tốt với tớ."
Tô Tình cảm nhận được cô không muốn nói đến chuyện của mình và Ôn Thần, "Lần này trở về, cậu định ở lại mấy ngày? Hay là sau khi gặp dì thì đi luôn?"
"Xem lịch trình của Ôn Thần rồi mới sắp xếp."
Đêm qua đến Bắc Thành sớm, sáng nay cùng Ôn Thần đi đến bệnh viện, Cố Dĩ An chỉ ở trong phòng bệnh không đến mười phút liền rời đi trước, bởi vì mọi thứ đều giống như cô dự đoán, lý do mẹ cô giả bệnh chính là muốn Ôn gia tiếp quản mảnh đất còn đang dang dở ở ngoại ô.
Tô Tình đối với tình hình của Cố gia cũng có biết một chút, nghe Thượng Quân Ngạn nói, chú và dì đã đem toàn bộ tài sản đầu tư vào dự án đó, "Chú là muốn Ôn Thần tiếp quản, tiếp tục khai phá mảnh đất kia?"
"Bàn tính của bọn họ từ trước đến nay vẫn luôn rất tốt." Trong mắt Cố Dĩ An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-danh-nghia-hon-nhan-can-bo-cap-cao-/3619822/chuong-7.html