Mã Đoan ngất ra đấy vì vướng chân vào đuôi của Thanh Hiên. Chợt đôi mắt vàng của hắn mở ra. Một con rắn to khẽ chuyển động.
- Muốn nghỉ cũng không yên ổn! Mà ai đây?
Thanh Hiên đưa mắt qua nhìn cô, hắn thấy lạ vì bỗng đâu có thứ gì đó dẫm vào đuôi của hắn. Đã vậy khi mở mắt ra thì thấy một người phụ nữ bất tỉnh.
- Cô ta tên Mã Đoan, vị hôn thê của Thượng Quan.
- Là cái tên lúc trước và cô yêu nhau sao?
Thẩm Tiêu cũng chẳng kinh ngạc mấy. Thanh Kiêu biết cô và Thượng Quan yêu nhau, thì dĩ nhiên mấy tên này phải biết. Thẩm Tiêu cầm cây chổi lau nhà rồi trở vào bên trong. Thấy Thẩm Hàn vẫn say xưa xem phim, cô quay lại nhìn về phía Thanh Hiên.
- Anh giúp tôi mang cô ta đi đâu đó đi chứ tôi không dọn được nhà.
- Đừng có mà sai ta!
Thanh Hiên trừng mắt. Giọng nói của cô chẳng khác nào sai khiến hắn cả. Từ khi sinh ra tới giờ hắn rất ghét bị người khác sai khiến. Lòng tự tôn của hắn cũng cao lắm. Bên kia, cơ thể của Thanh Viên khẽ cử động. Lúc này hắn mới mở mắt ra nhưng cũng biết vừa nãy xảy ra cái gì. Hắn biến trở lại thành người rồi từng bước đi đến phía Mã Đoan, một tay nhấc cô ta vác lên vai.
- Ta trở về Viên động nghỉ ngơi... nhân tiện mang luôn cô ta vứt về nhà!
Thẩm Tiêu còn chưa dứt câu. Thanh Viên đã biến mất từ bao giờ. Thanh Hiên chỉ hừ một tiếng rồi lại lăn ra ngủ say.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-ran/1786344/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.