Thanh Phong đưa mắt từ trên cây đào cổ thụ nhìn xuống. Mặc dù thấy cô nhưng hắn vẫn làm ngơ như không thấy. Sau sự việc xảy ra lần trước, tâm tình của hắn ngày càng 1 tồi tệ. Điều khiến hắn cứ băn khoăn mãi là cô và Kiều Như giống nhau như đúc. Hiện tại hắn đang rất đau đầu.
- Thanh Phong... tôi muốn nhờ anh một việc.
Thẩm Tiêu ngước lên trên, cô biết Thanh Phong nhìn thấy mình nhưng hắn vẫn làm ngơ. Rốt cuộc cô cũng không nhịn được mà lên tiếng.
Thanh Phong giơ bình rượu ra, thuận tiện buông tay, bình rượu lập tức rơi xuống đất ngay dưới chân cô vỡ tan tinh. Ngay sau đó, Thanh Phong xuất hiện trước mặt cô. Hắn tựa lưng vào thân cây lạnh nhạt.
- Chuyện gì? Ta tưởng cô giận ta vì đánh gãy xương của cô?
- Làm gì giận... tôi biết anh không cố ý mà.
- Đúng là ngây thơ!
Thanh Phong nhìn biểu hiện của cô tỏ vẻ khinh bỉ thái quá. Kiều Như của hắn lúc trước dù tính cách đặc biệt như thế nào cũng chẳng ngây thơ một cách ngu ngốc như cô cả.
- Anh đưa tôi về Thẩm Gia đi... tại... tôi không muốn ở đây!
- Được rồi!
Thẩm Tiêu cứ tưởng cô phải cầu cúi xin xỏ nịnh bợ để Thanh Phong đưa cô về. Nhưng thật không ngờ hắn lại đồng ý 1 cách dễ dàng như vậy. Thanh Phong vốn cũng không muốn để cô ở lại đây. Một phần hắn không muốn cô ở cạnh Thanh Kiêu, phần còn lại hắn muốn tịnh tâm không gặp cô một thời gian để tịnh tâm suy nghĩ.
[...]
Đúng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-ran/1786343/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.