Nếu anh ta chỉ là Trác Việt thì chắc chắn không do dự mà gánh vác cùng các anh em cùng 3chịu khó, chịu khổ
Đó là trách nhiệm của anh ta, không phải là một sự lựa chọn.2
Nhưng bây giờ anh ta là Hà Cảnh Hành
Anh ta thích làm Hà Cảnh Hành hơ5n, có cha, có thân phận, còn có gia đình, anh ta không cần đến cuộc sống lang bạt khắp4 nơi, lại càng không phải ngày nào cũng sống trên đầu mũi dao suy tính âm mưu đấu đá n0ữa
Anh ta có thể lựa chọn
Anh ta lựa chọn buông bỏ thân phận Trác Việt đáng ghê tởm để trở về làm Hà Cảnh Hành
Anh ta đã hỏi ý kiến những anh em trên du thuyền này
Mọi người đều hi vọng được quay về nước X
Bây giờ chính phủ đã tuyên bố tổ chức Lão Đoàn bị tan rã, nói khác đi, giữa bọn họ và Lão Đoàn không còn liên quan gì nữa
Bọn họ được tự do, chờ khi về cố hương thì có thể sống cuộc đời của một người bình thường.
Anh ta tôn trọng ý kiến của mọi người, cũng muốn quay lại nơi thuộc về mình
Lần này chia tay, có lẽ cuộc đời này không còn duyên gặp lại nhau nữa
Cố Thành Kiêu đặt nồi lẩu lên bàn, thấy anh ta đứng đó một mình u buồn đau thương, liền lặng lẽ bước đến
“Không nỡ sao?” “Ừ, ít nhiều vẫn còn lưu luyến.” “Bình thường thôi.” “Hôm nay tôi ra sân bay tiễn họ lên máy bay, họ rất phấn khởi, cuối cùng cũng đã được về nhà rồi.” “Tất cả các anh em đi hết chưa?” “Đi rồi, du thuyền cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854141/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.