*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đột nhiên trong đầu Trác Việt lóe lên một hình ảnh, khi đó, anh ta chỉ mới sáu tuổi, mẹ dẫn anh ta về quê của mẹ, ông ngoại và người trong thôn làng niềm nở chào đón bọn họ, gióng trống khua chiêng rất náo nhiệt
Có một ngày, anh ta nghịch ngợm chạy ra ngoài tìm mấy thằng bạn chơi trốn tìm, anh ta cắm đầu chạy và chạy, chạy lên ngọn núi sau nhà ống ngoại
Hồi ấy, cây cối trên ngọn núi ấy vẫn chưa bị chặt phá, xum xuê um tùm, có rất nhiều cây cổ thụ hơn trăm năm, thân cây to3đến nỗi ba người nắm tay nhau cũng ôm không hết
Anh ta nấp trong rừng cây, còn thâm hí hửng lần này chắc chắn không ai tìm được mình
Sau đó quả nhiên giống như anh ta nghĩ, thật sự chẳng có tên nhóc nào chạy đến tìm cả
Trời dần dân tối, anh ta rất sợ, muốn về nhà ông ngoại nhưng anh ta lạc đường rồi.
Anh ta nhớ mang máng, lúc đó đã là sau nửa đêm rồi, ông ngoại giơ bó đuốc, gọi tên anh ta, “Jayne, Jayne...”
Jayne? Ánh mặt Trác Việt chợt lóe lên, cái tên mà ông ngoại gọi là tên tiếng Anh của anh ta, là Jayne
Lúc nhỏ, mấy tên nhóc hay chơi với anh ta rất ngưỡng mộ anh ta vì biết2nói mấy thứ tiếng
Anh ta học nói tiếng nước X
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854110/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.