*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh ta chỉ nhớ rằng mẹ của anh ta cũng trải ga giường giống vậy
Trác Việt là người từ nhỏ đã thiếu thốn tình thương
Những gì đã trải qua khiến anh ta phải khoác lên mình bộ áo giáp cứng cỏi
Không ngờ, bên dưới bộ áo giáp này lại vẫn còn chỗ yếu mềm
Nhìn Phó Bạch Tuyết, dường như anh ta cảm thấy vết thương trên vai không còn đau đớn như vậy nữa
Anh ta đã có thể thích ứng với sự kích thích của dịch lỏng, bây giờ anh ta chỉ có một3suy nghĩ duy nhất là bất luận thế nào cũng phải dẫn theo Phó Bạch Tuyết sống sót trở ra.
“Xong rồi, anh có thể ngồi dậy không? Đến đây nằm đi..
Nào, tôi giúp anh.”
Trác Việt đau đớn đến mức suy yếu, mồ hôi lạnh chảy đầm đìa khiến anh ta gần như mất nước
Anh ta thật sự không còn sức lực nữa
“Trước tiên anh đứng dậy đi, sau đó xoay hướng là được
Chúng ta cùng cố gắng nào, được không?” Lúc này sắc mặt Trác Việt đã trở nên tái nhợt, đôi môi trắng bệch ra
Anh ta gật đầu, cắn răng, nín thở, ngồi dậy dưới sự giúp đỡ của Phó Bạch Tuyết
Vừa ngồi dậy, Trác Việt đã chóng mặt hoa mắt
Anh ta hé mắt nhìn vị trí trái2phiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854108/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.