*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong căn phòng tối om, Kim Trang Sùng đứng trước cửa sổ, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm mờ ảo không nhìn thấy bên bờ rồi ngẫm nghĩ
Bất chợt ông ta nhìn thấy trên bầu trời có một điểm sáng từ từ tiến về phía trước, đó là máy bay, cũng có thể là chuyến bay mà ông ta đã đặt
Ông ta nhìn chằm chằm vào chiếc máy bay đó, ông ta rất hi vọng giờ phút này mình đang ngồi trên chuyến bay kia, vứt bỏ tất cả những tội lỗi và oán giận, một thân một mình cao chạy xa bay
Nhưng, chung quy3ông ta đã chậm một bước.
Bây giờ, Kim Trang Sùng không dám bước ra khỏi căn phòng này nửa bước, cũng không dám gọi thức ăn, chỉ có thể dựa vào lương khô ở đây sống qua ngày
Ông ta cũng muốn gọi điện thoại cầu cứu ba mẹ, nhưng nước xa không cứu được lửa gần, có khi còn liên lụy ba mẹ mình
Chú Năm mà độc ác lên thì mất hết tính người
Ông ta không thể để ba mẹ mình mạo hiểm được.
Báo cảnh sát? Nhiều năm nay chú Năm đọ sức với cảnh sát rất nhiều, cảnh sát chưa chắc là đối thủ của chú Năm
Ông ta chỉ có thể gửi tín hiệu cầu cứu với Cố Thành Kiêu, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854054/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.