Cố Thành Kiêu nói chuyện một phát trúng đích, ngay cả cơ hội tìm cớ mà Hà Mộ Tình cũng không có. Cô ta ấp úng giải thích một hồi nhưng không thể tìm ra lý do hợp lý. - “Cô chẳng những moi tin tức từ con tôi, còn cố2ý lôi kéo làm thân, giả vờ tốt bụng nhắc nhở vợ tôi phải làm bạn với đứa nhỏ nhiều hơn, nhưng kỳ thực là đang chỉ trích cô ấy. Cô có quyền gì nghi ngờ vợ tôi?”
“Tôi...”
“Còn một chuyện cuối cùng, cô Hà, điều kiện quan trọng nhất tôi tuyển5chọn dạy học tại gia là nhân phẩm và đạo đức nhà giáo. Cô cảm thấy cô có qua cửa được không?”
Tới một câu mà Hà Mộ Tình cũng không đáp được. “Tốt nhất cô hãy khấn vái trời xanh rằng từ nay về sau không có số điện thoại lạ6thứ hai nào gọi cho tôi. Bằng không chắc chắn Bộ phận tương quan sẽ mời cô lên uống cà phê đấy. Cô tự lo liệu đi.”
Cố Thành Kiêu nói xong lập tức cúp điện thoại. Vẻ mặt lạnh lùng tuyệt tình, không dài dòng lê thê, không thương hoa tiếc5ngọc. Anh bỏ điện thoại xuống. Sau khi lẳng lặng ngẫm nghĩ, anh liền nhắn một tin qua WeChat cho Lâm Thiển “Người đẹp, buổi tối rảnh không?”
_ “Đẹp trai, anh muốn hẹn tôi sao?”
_ “Phải, người đẹp hãnh diện không?” - “Hẹn ăn khuya được không?” “Được hết, chỉ cần3người đẹp rảnh, anh lập tức phụng bồi.” “Có thể sẽ muộn một chút.”
“Không sao, bao lâu anh cũng chờ.” _ “Ngoan lắm, giống hệt Bảo Nhi, xoa xoa đầu.” Mặt Cố Thành Kiêu méo xẹo. Bảo Nhi chính là chú chó Poodle
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853751/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.