Được Cố Thành Kiêu dốc lòng chăm sóc, Lâm Thiển thuận lợi vượt qua tuần lễ gian nan nhất. Chẳng những anh chăm sóc tốt cho cô mà lo lắng cho bọn trẻ rất tỉ mỉ, không phiền Lâm Thiển phải bận lòng.
Tay Lâm Thiển vẫn chưa thể xách vật nặng, nhưng ít nhất đã có thể tự lo sinh hoạt cơ bản hằng ngày. Sáng sớm hôm đó, Cố Thành Kiêu đang làm bữa sáng thì đột nhiên nhận được điện thoại của mẹ. “Alo, mẹ, có chuyện gì?”
“Thành Kiều, mấy ngày nay con có rảnh không?” Cố Thành Kiêu cổ ý quay đầu, liếc mắt nhìn Lâm Thiển một cái: “À, gần đây con rất bận, sao vậy?” “Mẹ thấy con lâu quá không về nhà, ba con rất nhớ con. Gần đây ông ấy lại bị tức ngực, mẹ bảo ông ấy đi bệnh viện một chuyến nhưng ông ấy không chịu.” “Sao lại thế, tốt nhất nên đến bệnh viện một lần cho yên tâm. Thể này đi, lát nữa con về dẫn ba đến bệnh viện kiểm tra.”
Trong điện thoại, Diệp Thiến Như vui vẻ nên nói chuyện cũng có tinh thần hơn: “Thật không?”
“Thật, con không lấy chuyện này ra đùa đâu. Sức khỏe ba quan trọng, nhất định con sẽ về”
“Được rồi, được rồi. Ba mẹ chờ con.”
“Vâng.”
Cúp điện thoại, anh mang bữa sáng lên: “Nam Nam Bắc Bắc, rửa mặt xong chưa? Ăn sáng này.” Nói gì thì nói, anh vốn có uy sẵn nên hai đứa bé vô cùng nghe lời. Một câu anh nói bằng mười cầu của Lâm Thiển.
Trước đây, mỗi lần Lâm Thiển bảo bọn trẻ đánh răng rửa mặt, lúc nào chúng cũng chẳng làm xong, cứ nũng nịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853708/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.