Cố Đông Quân lái xe tới trường học, anh gọi điện cho Lâm Du nhưng cô đã chặn số anh, xem ra thật sự muốn cắt đứt hoàn toàn với anh. Không được vào tầng lầu của nữ sinh, rơi vào đường cùng, anh đành phải nhờ Lâm Thiển giúp đỡ.
“Alo, anh Cả hả?” Lúc nhận điện thoại của Cố Đông Quân, Lâm Thiển đang xem chương trình truyền hình thực tế với bà nội, cô rất bất ngờ.
“Giờ em rảnh không? Giúp anh một chuyện.” “Có có, giúp anh chuyện gì?” “Em gọi Tiểu Du ra ngoài giúp anh với, đừng nói là anh, anh sợ cô ấy sẽ không chịu xuống. Cô ấy chặn số anh rồi.” Lâm Thiển càng thêm bất ngờ, có điều, cố chẳng hỏi gì đã đồng ý, “Được rồi.”
Thế là cô gọi điện cho Lâm Du, “Alo, chị ngủ chưa?” “Chưa, sao thế?”
“Tâm trạng em không tốt, ra ngoài ăn khuya với em nhé”
“Sao vậy?” “Chẳng phải là tại tên Cố Thành Kiêu chết tiệt kia sao, ra ngoài lâu vậy rồi mà không hề có tin tức. Hôm nay tự nhiên tâm trạng em không tốt, muốn ăn khuya, chị xuống đi với em được không?”
“Bây giờ em ở đâu?”
“Em đang ở trước cổng trường, chắc chắn sẽ thả chị về trước khi khóa cửa, được chưa?”
“Được.”
“Ừm, vậy em chờ chị ngoài cổng, ra nhanh nhé!”
Sau khi cúp máy, bà nội ngạc nhiên tò mò hỏi thăm. Lâm Thiển thấy chuyện này cũng không giấu được, thế là kể hết đầu đuôi sự việc Cố Đông Quân và Lâm Du qua lại rồi chia tay cho bà nghe.
“Bà nội à, cháu hiểu rõ Lâm Du. Chị ấy không phải loại người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853619/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.