Nói đến chuyện này, bà ta đắc ý, “Lòng tự trọng của mấy đứa thanh niên bọn con cao hơn cả núi, mẹ chỉ nói một câu rằng “Sự hiện hữu của cháu sẽ ảnh hưởng đến con đường làm quan của Đông Quân. Sau đó mẹ vứt cho nó một tờ chi TV phiếu, nói đó là mẹ Đông Quân đền bù cho nó, thế là nó liền chủ động rút lui, đến cả tiền cũng không lấy.”
“Ôi, cái kiểu người số con sen mà tính tình tiểu thư” như Lâm Du ấy hả, dùng biện pháp mạnh sẽ không có tác dụng gì đâu, nhất định phải mềm mỏng. Mẹ nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy cách này có tác dụng và sự thật đã chứng minh rằng cách này của mẹ là đúng.”
Liễu Nhi à, dì đã giúp cháu đẩy Lâm Du ra xa rồi, việc còn lại cháu tự làm nhé. Cháu nhìn cháu kìa, suốt ngày đều bận bịu bên ngoài, vậy sao mà được chứ? Cháu phải quanh quẩn bên Đông Quân nhiều hơn, quan tâm nó nhiều hơn. Đàn ông ấy mà, rót thêm chút rượu còn thoát khỏi sự dịu dàng của phụ nữ được sao?” “Huống hồ, bây giờ là lúc nó cần người an ủi nhất. Hiện tại cháu không thừa lúc sáp vào thì lúc nào mới có thể ở bên Đông Quân lần nữa đây?”
Dương Liễu Nhi bất đắc dĩ than thở, “Cháu cũng nghĩ tới rồi, nhưng có rất nhiều chuyện cháu đều thân bất do kỷ. Lúc trước cháu mới tạo chút scandal, kết quả bộ phận truyền thông nhận được cảnh cáo của Tổng cục là không được phép gây sự vô cớ. Cháu nghĩ nhất định Đông Quân giận cháu lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853618/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.