“Em vẫn muốn đến đài truyền hình để thực tập sao?” Anh lại hỏi. Lâm Du lắc đầu, “Tôi nghĩ trước mắt tôi vẫn nên lấy việc học làm chủ.”
“Tốt nghiệp rồi mà em vẫn học nghiên cứu sinh à?” “Ừ, nếu không chẳng lẽ tôi phải lãng phí một phần danh sách được cử đi học sao?”
“Cũng phải, với thành tích của em có thể sẽ thi đậu, bây giờ có thể nhẹ nhõm hơn rồi.” “Ừm...” Lâm Du nhìn anh, khoảnh khắc khi ánh mắt giao nhau, cô lại vội nhìn sang chỗ khác.
Trong phòng yên tĩnh trở lại, yên tĩnh đến mức hơi ngượng ngùng. Cô muốn hỏi mà không dám hỏi, Cố Đông Quân quả thật giống như có thể nhìn thấu tâm tư của cô vậy, vừa ăn, vừa nói.
“Những scandals liên quan đến anh và Dương Liễu Nhi đều do phòng công tác của cô ta lăng xê, là cô ta đã ngầm thỏa thuận phối hợp. Anh không quan tâm bọn họ lăng xê thể nào, miễn anh tách khỏi là được.”
“Anh thật sự xin lỗi về chuyện em hiểu lầm buổi tối hôm đó! Anh sai ở chỗ không nên uống rượu giải sầu, sai ở chỗ không nên nhìn cô ta thành em. Và điều sai nhất chính là, anh không nên đánh cược với cơn giận của em.”
Sau khi chuyển đến đây, thứ gì anh cũng chuẩn bị hai phần, một phần cho anh và phần còn lại là cho em.” Nói rồi anh lấy một tờ chi phiếu từ trong túi ra, “Em cầm tiền trả lại cho Tống Đình Uy và nói rõ ràng với anh ta đi. Anh không muốn bạn gái mình có quan hệ mập mờ với người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853616/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.