Sau khi Cố Thành Kiêu và Lâm Thiển ra khỏi bệnh viện thì đi tìm một khách sạn gần đó để ở lại.
Lúc đó đã rất khuya, cơm nước no nê, nên ăn cũng ăn rồi, nên sợ cũng sợ rồi, bây giờ là lúc bạn làm chuyện riêng của mình.
Tại bàn lễ tân, Lâm Thiển rút tấm thẻ đen ra, nói: “Cho tôi một phòng đắt nhất.” Nhân viên lễ tân nhìn thấy tấm thẻ đen giống như thấy được thần tài, kích động đến mức vội vàng đứng bật dậy.
Thấy trước mặt chỉ là một cô gái trẻ bình thường, thế là cô ta bèn nhìn đến người đàn ông phía sau. Cô ta kinh ngạc tán thưởng dung mạo không ai bì được của người đàn ông này, đồng thời cũng bị khí chất mạnh mẽ của anh làm cho sợ hãi.
Đây mới là người sở hữu tấm thẻ đen.
Cô ta không dám nhìn nhiều, liền mau chóng tra phòng, “Chúng tôi còn một phòng tổng thống.” “Được, lấy phòng đó đi.” Nhân viên lễ tân nhất mực cung kính nhận lấy tấm thẻ đen rồi làm thủ tục nhận phòng cho họ, “Mời hai vị cung cấp chứng minh nhân dân.”
Lâm Thiển đưa chứng minh nhân dân của cả hai cho cô ta.
Cơ thể Cố Thành Kiêu bất tiện nên vẫn đứng sau lưng cô.
Trên chứng minh nhân dân có ngày tháng năm sinh của bọn họ, nhân viên lễ tân có lòng để ý, nghĩ thầm trong lòng: Lại là câu chuyện máu chó gái trẻ quyến rũ ông chú trưởng thành. Haizz, bây giờ gái trẻ thật không biết xấu hổ, thuê phòng mà cũng chủ động thế kia, vì tiền mà quả thật chẳng cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853505/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.