Trong đêm khuya, một người đẹp gợi cảm bốc lửa bị Tổng Đình Uy đuổi xuống giữa đường.
Người đẹp không cam tâm, van xin: “Đình Uy, Đình Uy, em sai rồi! Anh đừng như thế mà!” Tống Đình Uy ở trong xe, vứt ra một tờ chi phiếu, rồi dùng ngón trỏ chỉ vào người phụ nữ, cảnh cáo kèm theo uy hiếp: “Cầm tiền rồi cút đi, tôi và cô chấm dứt!” Người phụ nữ xoay người nhặt chi phiếu trên mặt đất, rất biết điều nói: “Em hiểu rồi, cảm ơn anh.” Tổng Đình Uy lái xe nghênh ngang bỏ đi, không hề lưu luyến.
Người phụ nữ lấy điện thoại ra gọi cho bạn, oán giận: “Tống Đình Uy là tên vô lương tâm, anh ta mới đá tôi rồi. Nhưng dù sao cũng không chịu thiệt, anh ta có trả thù lao.”
“Đúng rồi, không biết anh ta bị sao nữa. Gần đây hẹn anh ta mà anh ta cũng không đi. Hôm nay khó có khi gặp mặt, vậy mà lại muốn đoạn tuyệt với tôi. Tôi mới sờ soạng có chút xíu mà đã phát cáu rồi.”
“Hôm qua anh ta cũng đá Thẩm Thi Thi, Đình Đường, Nhã Chi, tính thêm cả tôi thì giờ anh ta chẳng còn ai cả.”
“Ai biết, không chừng tính quay đầu thật đấy. Nghe nói anh ta lại đi tìm con nhỏ Lâm Tiêu bị bệnh thần kinh kia rồi. Vì một đứa thần kinh mà bỏ nguyên cả một khu rừng, không chừng anh ta cũng bị thần kinh luôn.”
Người phụ nữ nói liên hồi, cho đến khi chiếc taxi dừng lại thì mới lên xe.
Cố Thành Kiêu và Lâm Thiên đứng ở góc tối đều nghe thấy hết. Lâm Thiên hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853485/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.