Lâm Thiển nhìn ra hôm nay tâm trạng không tệ, thậm chí còn rất tốt.
Bình thường anh bận nhiều việc, cơ thể mệt mỏi, tâm tư lại càng mệt mỏi hơn. Lâm Thiển thường thấy cho dù lúc ngủ anh cũng cau mày.
Có hỏi anh, anh cũng không nói cho cô biết chuyện công việc.
Hơn nữa, anh là người không thường bộc lộ cảm xúc ra mặt, cho nên hôm nay anh thế này, Lâm Thiển chắc chắn anh đã gặp chuyện gì đó rất vui.
“Có kết quả về vụ án của Hắc Gia rồi hả anh?” Lâm Thiển hỏi dò.
lắc đầu, “Cách mạng vẫn chưa thành công, đồng chí vẫn cần phải cố gắng”
“Vậy thì vì chuyện gì mà anh vui thế?”
“Nhờ vụ án này mà quân đội trao tặng huân chương chiến công hạng hai cho cả đội anh”
Lúc nói câu này, không giấu được nụ cười, đôi mắt vốn cao ngạo càng sáng ngời.
Lâm Thiển nhớ rõ, năm ngoái khi chỉ mình anh nhận được huân chương hạng nhất, anh đã không vui như thế này. Lần này cả đội được huân chương hạng hai, là vinh dự của mọi người, vậy mà anh lại vui mừng cười toe toét.
Điều này đủ để thấy được anh là người đặt lợi ích của tập thể lên hàng đầu mà không vụ lợi.
Hình tượng của anh trong lòng Lâm Thiển lại tăng thêm một bậc.
vừa lái xe vừa quay sang nhìn cô, “Cười ngốc nghếch cái gì đấy?”
“Anh vui nên em cũng vui”
vươn tay ra xoa đầu cổ, cưng chiều nói: “Đồ ngốc!”
ấm áp, rạng ngời, lại hiền lành thế này chính là người đàn ông đẹp trai đích thực.
Đi đến một trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853376/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.