Xét về sức mạnh, can đảm, hay độ nham hiểm, chắc chắn cô không đầu nổi một tên trong bọn chúng. Nhưng nếu là giả ngây giả ngô thì ở đây nếu cô nhận mình thứ hai, chắc hẳn không ai dám nhận mình thứ nhất.
Thể diện cái gì, đến mạng còn không giữ được thì giữ mặt làm cái gì?
Cô quay sang nhìn về khoang thuyền bên kia, cố nén nỗi sợ hãi trong lòng. Ở lối đi nhỏ hẹp đằng kia ngổn ngang nhiều người nằm im không nhúc nhích.
Trong lối đi chật hẹp đó cũng có máu chảy, dòng nọ tiếp nối dòng kia, không ngừng tràn ra lênh láng.
Cảnh tượng này có chỉ được nhìn thấy trong phim ảnh, hôm nay chính mắt nhìn thấy, nói không sợ là chuyện không thể.
Hai tay cô bị “trói chéo” ở phía sau, bên ngoài lại có một vòng thuốc nổ buộc quanh, đúng tầm che đi cổ tay cố. Cho nên vừa rồi mới không bị ai phát hiện đoạn dây trói thật ra đang được tay cố nắm chặt.
Ngẩng đầu lên nhìn thấy Cố Thành Kiêu đang đứng trên boong đấu trí với bọn chúng, cô muốn cũng không thể giúp gì, càng không thể ngáng đường.
Thời hạn mười phút sắp qua nhưng bầu trời trong xanh không thấy bóng dáng máy bay trực thăng đầu cả, tĩnh lặng đến cả một cánh chim hải âu cũng không có. Sa Khôn hoảng loạn trong lòng, quát lên cũng run rẩy, “Máy bay trực thăng đâu? Mày định đùa bỡn tao à?”
Cố Thành Kiêu cao ngạo lạnh lùng nhìn hắn, “Tao nói cần đến nửa giờ mà mày không tin, mười phút thật ra không thể đến được”
“Thằng khốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853336/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.