Trước đó, Cố Thành Kiêu không muốn tiết lộ bí mật không mấy đẹp đẽ này. Nói cho cùng thì chuyện này là sự phủ định lớn nhất đối với sức mạnh ý chí của anh.
Nhưng lúc này, cho dù Lâm Thiển có khóc cũng phải nói ra hết. Cô đã cho anh thấy bộ mặt thật nhất của một người con gái, như vậy thì còn có chuyện gì mà một người đàn ông đường đường chính chính như anh lại không thể nói ra được chứ?!
“Anh thể trước đó anh cũng không biết. Anh định đi ngủ thì phát hiện em đang nằm trên giường anh, sau đó liền...” Hiện tại, Cố Thành Kiêu đã không còn ân hận như trước, mà ngược lại còn có cảm giác “Cảm ơn định mệnh đã cho chúng ta gặp nhau”.
“Sau đó anh xét nghiệm DNA vết máu trên giường mới tìm được em. Và cũng nhờ xét nghiệm máu mà anh mới biết mình bị bỏ thuốc. Thuốc là do em họ Cố Nam Hách của anh bỏ, nó muốn trêu anh”
Lâm Thiển sự ngây người, tất cả những thứ này nghe như chuyện huyễn hoặc vậy, “Sao cậu ta lại bỏ thuốc anh?”
Nói đến đây, Cố Thành Kiêu hơi ngượng ngùng, “Nó thấy anh cô đơn lâu năm, muốn cho anh ăn mặn chút nên chơi ác”
“...” Lâm Thiển không hiểu nổi suy nghĩ của đàn ông.
“Còn em, sao lại đúng lúc xuất hiện ở phòng anh vậy?”
Lâm Thiển lắc đầu, “Em không biết. Chuyện này chắc phải hỏi bác trai em rồi”
Cố Thành Kiêu kéo cô vào chăn, nói: “Anh đoán chắc có lẽ em gặp phải chuyện gì đó nên mới xuất hiện trong phòng anh như thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853259/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.