Xe việt dã khổng lồ đậu bên đường, lá rơi lả tả, thân xe rung lắc, từ xa nhìn thấy biên độ chấn động của xe không nhỏ.
Vợ chồng đóng cửa lại, chuyện gì cũng làm được, ví dụ như... đánh mông tét đít.
Cố Thành Kiêu ném Lâm Thiển vào trong xe. Cửa xe vừa đóng lại, Lâm Thiển còn chưa ngồi dậy, anh đã đè mạnh eo cô, “bốp bốp bốp” ba cái liên tục.
“Má nó, anh bệnh hả, thứ biến thái chết bầm!” Lâm Thiển giơ tay che mông, ngẩng đầu lớn tiếng chửi mắng.
Lời mắng nhiếc này càng chọc Cố Thành Kiêu nổi điên lên.
Anh không nói nhiều, kéo quần cô xuống, “keng”, nút quần jeans bung ra rơi xuống. Dưới thế lực mạnh mẽ tuyệt đối, quần jeans không có sức chống cự liên lựa chọn bỏ mình trước tiên.
Trong không gian nhỏ hẹp u ám, lần đầu tiên trong đời Lâm Thiền gặp phải chuyện nhục nhã thế này:
“Bốp bốp bốp, lại thêm ba cái nữa, tiếng đánh vang lanh lảnh. Lâm Thiển cảm thấy mồng mình nóng rát, sao lại đau thế hả?! Đau tê rần, đau đến mức hoài nghi cuộc đời.
“Đổ biến thái!”
“Bop!”
“Ahhh! Đồ chết bầm!”
“Bốp!”
“Ahhh! Khổn...” Chữ “nạn” chưa kịp nói ra, Cố Thành Kiêu đã giáng mạnh tay vào nơi trắng hếu đó. “Bốp”, làn da trắng phau lập tức đỏ rực.
“Ahhh!..” Cô không dám chửi nữa, chửi thì sướng miệng, nhưng mông lại gặp họa.
Cô xoa chỗ đau, bật khóc hu hu, vừa đau vừa nhục, không cho mắng chẳng lẽ không cho khóc hả?!
Cố Thành Kiêu đánh cổ đến mức tay tê rần. Nói thật, lúc đánh cô anh không hề nhẹ tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853244/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.