Trương Khai bất lực, trước kia không phải chưa từng gặp kẻ lừa bịp, nhìn chiếc xe đẹp thế này, không ít kẻ muốn ăn vạ. Nhưng anh ta chỉ là tài xế, là một người đầy tớ, nên chỉ biết nghe lời chủ.
Lên xe, Trương Khai không khách khí vạch trần: “Bà cụ, ngày nào tôi cũng ra vào khu này, cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy bà, bà không sống ở đây hả?”
Bà cụ liếc nhìn tài xế, không quan tâm, hỏi ngược lại Lâm Thiển: “Tiểu Thiển, anh ta là bạn trai của cháu hả? Sao cháu lại tìm một người đàn ông không có tình thương, không có lương tâm như vậy chứ?”
“...” Trương Khai đúng là vô tội nằm cũng trúng đạn.
Lâm Thiển cười không ngậm miệng được: “Bà ơi, anh ta không phải bạn trai cháu. Anh ta chẳng qua lo lắng cho cháu mà thôi.”
“Được được, một cô gái nhiệt tình thiện lương như cháu, nên kết đối với một người đàn ông hảo tâm trí tuệ tuyệt vời” Bà cụ nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, không còn dáng vẻ đáng thương như vừa nãy: “Tiểu Thiển này, bà có một đứa cháu trai, bà giới thiệu cho cháu nhé?”
Lâm Thiển cảm thấy bà cụ vui tính quá. Cuộc sống hết sức vô vị của cô đột nhiên gặp được bà cụ hài hước này, đã thế còn giống bà nội đã mất của cô. Cô không kìm được muốn tán gẫu với bà nhiều hơn.
“Cảm ơn bà, cháu đã kết hôn rồi.”
“Kết hôn rồi?” Bà cụ ngạc nhiên: “Nhìn cháu còn bé thế kia, sao kết hôn sớm vậy?”
“Hấy, anh già độc thân thấy cháu đáng yêu nên muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853228/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.