Lâm Thiển vươn tay khoác vai Lâm Du, cong môi cười tít mắt, đôi chân thon dài xinh xắn vừa đi vừa nhún nhảy nghênh ngang giống như ông đây.
“Ha ha ha, em biết em đẹp trai mà, sao em có thể đẹp trai thế chứ? Ha ha ha.”
Lâm Du cũng cười rung cả người: “Hừ, vừa rồi Nam m túc đến đen mặt, sướng quá! Con ranh để tiện ấy hay ganh đua đối nghịch với chị. Lần này hay rồi, ác giả ác báo, đã thật!”
“Nhìn chị không có tiền đổ gì cả, nó sao so được với chị?”
“Tuy chị không thèm để ý, nhưng nó hay lượn lờ trước mắt chị. Hôm nào đi học cũng phải nhìn bản mặt trát mười cần phấn của nó, chướng mắt!”
“Thế mà người ta là hoa hậu giảng đường đấy, chị ghen tị đỏ mắt đi?”
Lâm Du nghe xong, giậm chân nói: “Nó là hoa hậu giảng đường hả? Hoa hậu giảng đường từ phong thì được coi là hoa hậu giảng đường sao?”
Lâm Thiển cười nhạt, an ủi: “Cô ta chỉ là một tên hề, chị mới là cái tên đứng đầu trong danh sách hoa hậu giảng đường của đại học B, hửm?”
Lâm Du lườm cô, hất tay cô ra khỏi vai mình: “Chị nhổ vào. Cái miệng xấu xa của Lâm Thiên em không nói được lời tử tế. Cái gì mà đứng đầu danh sách, nói khó nghe quá đi”
“Tất nhiên mồm chó không mọc được ngà voi, nhất là Teddy đáng yêu như em, gâu gâu gâu, ha ha ha.”
“Ái chà, hoa hậu giảng đường Lâm, trời tối rồi, chị không về nhà, Mẫu Dạ Xoa nhà chị lại nổi đóa lên. Trước kia có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853227/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.