"Thôi được rồi chàng trai trẻ! Anh hãy đi nơi khác để chơi trò ma quỷ đó đi, nơi này là bệnh viện! Nếu cậu còn làm ồn ở đây nữa, chúng tôi sẽ mời cậu đến đồn cảnh sát để cùng nhau uống trà đấy"
Một nhân viên bảo vệ nghiêm khắc xách nổi cậu ta lên như xách một con gà con vậy rồi cậu ta hét toáng lên. Nhưng vì sự chênh lệch về chiều cao quá lớn khiến anh ta khó chịu và dừng hét.
"Tôi không phải là người gây rối! Thực sự có một con ma trẻ em ở đây nhưng nó rất mạnh, nó ở ngay trong tòa nhà của các người. Nếu như mười lăm ngày sau không bắt được, chắc chắn nhiều người ở đây sẽ chết"
Chàng trai lại hét lên khi bị kéo ngang qua người tôi. Tôi thấy có một sợi dây màu đỏ được treo trên cổ tay của anh ta và đi kèm có chiếc chuông ở trên đó. Khi anh ta bị đưa đi, đầu tôi đột nhiên bắt đầu loạn cả lên và luôn miệng tự hỏi
"Tiếng chuông đó....?"
Sau khi đám đông giải tán, tôi mang hộp cơm theo bên mình đi tiếp. Tôi bước vào phòng bệnh trong khi giáo sư Mộ còn đang nghe điện thoại. Khi thấy tôi đẩy cửa vào, thầy liền cúp máy ngay lập tức, mỉm cười với tôi.
"Tôi cứ nghĩ em sẽ không đến chứ"
"Xin lỗi giáo sư Mộ. Em sẽ có chút việc bận tôi nay nên em không thể ở đây để chăm sóc thầy được. Nhưng thầy hãy yên tâm, em đã thuê một người chăm sóc khác cho thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quy/2636406/chuong-34.html