- Cút cho khuất mắt tao. Vy lạnh lùng nói rồi bước vào trong, Mai cũng thôi không nói gì đi vào cùng cô ta.
Lúc này chỉ còn lại tôi và anh Nam. Tôi nhìn anh hỏi:
- Có chuyện gì vậy anh.
Ánh mắt anh nhìn tôi đầy thất vọng.
- Em về đi.
- Anh, rốt cuộc anh sao vậy.
- Em thôi đi có đựơc không. Em làm vậy không thấy lương tâm mình cắn dứt hay sao. Mặc kệ mọi người nói em xấu xa, nói em độc ác anh vậy tin em. Còn em thì sao, em lại đi lợi dụng lòng tin của anh. Cũng may là có Mai, nếu không hợp đồng này coi như hủy, xưởng rượu cũng gặp khó khăn. Anh đúng là ngu mới tin em.
- Không phải. Chính tai em nghe thấy mà.
- Đủ rồi. Em về đi. Nơi này không hoan nghênh em.
Anh Nam dứt khoát bỏ vào trong mặc kệ tôi có cố gắng giải thích.
Tôi không dám tin vào những gì đang xảy ra trước mắt. Tôi đau đớn, bất lực, bị oan mà chẳng thể nào giải thích. Quá mệt mọi tôi ngồi sụp xuống đất khóc tu tu mặc kệ những người xung quanh đang nhìn tôi với ánh mắt tò mò.
Không đựơc. Tôi nhất định phải gặp Lượng, tôi muốn nói, tôi muốn giải thích, tôi thật sự không có làm.
Trời tối dần, tôi co ro ngồi lép vào một góc nơi gốc cây. Vậy là tôi đã ngồi đây đựơc nửa ngày rồi, Lượng vẫn không chịu ra ngoài gặp tôi.
Trời đột nhiên đổ mưa. Từng hạt mưa lạnh buốt rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-giau/1941287/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.