- Anh Nam.
- Thư. Tôi bất ngờ đến mức không thốt lên lời.
Thư, sao cô ta lại có mặt ở đây?
Tôi nhìn sang Lượng. Có vẻ như anh cũng đoán được tôi muốn hỏi gì chỉ cười vỗ vai tôi nói nhỏ " Em cứ bình tĩnh"
Anh Nam đỡ Thư đi vào trong. Mới có mấy tháng không gặp trông Thư khác quá. Mặt mày đen nhẻm gầy trơ xương, hai hốc mắt trũng sâu còn đâu là dáng vẻ tiểu thư ngày xưa.
Thư im lặng ngồi xuống, mặt cúi gằm xuống đất. Anh Nam cũng tiện tay kéo chiếc ghế gần đó rồi ngồi xuống. Lúc này anh Huy mới chậm rãi nói tiếp:
- Người cháu nói đến vừa rồi chính là Thư và kẻ chủ mưu cho vụ này chính là Hiếu và Mai.
- Mai. Mẹ tôi và vợ chồng ông Tám hoang mang nhìn nhau.
- Mai ư. Tôi không dám tin vào những gì mình vừa nghe như một thói quen tôi quay sang phía Lượng để kiểm chứng sau khi nhận đựơc cái gật đầu chắc nịch của anh tôi mới dám tin những gì mình vừa nghe.
- Nhưng sao... Tôi chưa kịp nói hết câu, anh Huy đã nói chen vào.
- Mọi người không nghe nhầm đâu. Chính là Mai và Hiếu. Anh Huy đưa tay cầm cốc nước lên uống một hớp rồi kể.
Vào một buổi tối hai ngày trước khi xảy ra chuyện, sau khi gặp gỡ Vy xong anh Huy đi trở về nơi ở để nghỉ ngơi. Trên đừơng đi vô tình bắt gặp Thư đang hoảng sợ chạy trốn, nhìn Thư thân gái một mình trời lại tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-giau/1941279/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.