4 tháng sau....
- Ốc con kêu chú Thanh vào ăn cơm đi..
Cu Ốc đang chơi gần bếp liền gật đầu chạy ù ra ban công:
- Chú Thanh vào ăn cơm, mẹ kêu.
Thanh cười hiền xoa đầu cu Ốc, tay lại nhấc bỗng cu cậu lên cao khiến cu cậu cười khanh khách.
Tít đi từ trong bếp hai tay bưng hai đĩa thức ăn, nhìn chú cháu hai người cười nói:
- Đừng giỡn nữa, ăn cơm đi.
Thanh không nói gì lại nhanh chân chạy đến bàn, đưa cu Ốc ngồi xuống ghế, mà anh cũng ngồi xuống đánh chén ngon lành...
Đúng. Sau việc Duyên đến tìm Tít, Tít một lòng muốn bỏ đi, nó nhờ Thanh đưa mẹ con nó đi trốn.
Thanh nghe xong chuyện liền gật đầu thu xếp đồ đạc giúp mẹ con Tít. Trong ngày hôm đó đi mất dạng khỏi Sài Gòn.
Thanh cũng là nhân vật có tiếng đất SG nên việc anh đưa mẹ con Tít đi là điều quá dễ dàng nhưng còn việc dấu được bao lâu thì phải hỏi Định.
Sau hôm ấy Định về không thấy mẹ con Tít, anh cho người đi tìm khắp ngõ ngách trong SG đến cả vùng ven lân cận Bình Dương, Bình Phước, Đồng Nai đều cho đàn em lật tung tất cả.
Hầu như trong đêm giới giang hồ miền Nam đều chi lực lượng đi tìm rất mạnh...Nhưng đến một cọng tóc cũng không thể tìm ra.
Trong một khu nhà kho cũ, Định ngồi bắt chéo chân tay phì phò điếu xì gà:
- Em định qua mặt anh à Duyên, bản lĩnh em đến đâu?
Duyên bị trói trên ghế, ả vẫn rất xinh đẹp:
- Định, anh bắt trói em như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-dien/113433/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.