Sau đêm hôm ấy giữa Tít và Định khoảng cách kéo lại gần nhau hơn rất nhiều. Định biết cu Ốc là con ruột của anh, cùng lúc đó bên phía bệnh viện cũng cho anh kết quả xét nghiệm ADN,99% là chung huyết thống. Khỏi nói cũng biết anh mừng vui đến cỡ nào...
Nhưng mà...hạnh phúc đến nhanh quá thì sao được gọi là cuộc đời con Tít!
Cu Ốc nằm viện 5 ngày nữa sẽ về, cơ bản cu cậu đã khỏe lại chỉ là Định muốn cu Ốc nằm đến khi cắt bột thì xuất viện luôn.
- Tít, dậy đi em, Tít...
Tiếng Định gọi, Tít giờ đây đang ngủ li bì trên giường nhỏ bên trong phòng bệnh của cu Ốc. Chuyện là nó bị bệnh, cả người sốt không dậy nổi từ hôm qua, cả đêm Định phải trông cả 2 mẹ con.
- Ừm...
Định ngồi bên giường, xoa đầu sau lại sờ trán nó, anh nói:
- Đỡ hơn rồi nè, lát nữa anh nói bác sĩ truyền nước biển cho em.
- Thôi...
Định cười hỏi:
- Sao lại thôi, em sợ mập à?
Tít lắc lắc đầu, anh lại hỏi tiếp:
- Hay sợ anh không có tiền?
Tít không gật cũng không lắc. Định có chút bất đắc dĩ:
- Sao em lại lo chuyện đó nhỉ, anh mua được cho em cả một vùng biển, em yên tâm, truyền vài chai với anh là không vấn đề.
Tít nó mỉm cười, trong lòng có chút ngọt ngào...Nó cần gì hơn vậy đâu...có con trai lại có người nó yêu bên cạnh...chỉ thiếu...
Có chút buồn buồn, nó ngồi dậy, nắm lấy tay Định:
- Anh này... giúp em việc này được không?
Định gật đầu, lấy cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-dien/113432/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.