Tít cứ nghĩ Bụi ở chơi một lát thì về, ai ngờ đâu đến tận khuya vẫn chưa thấy động tĩnh. Tít có chút bực bội, nó lại nhin cu Ốc với Bụi đang cùng nhau xem ddoorraemon mà tâm tình nó thật không biết diễn tả làm sao.
Mà lại có chút xíu mềm lòng..liệu nó có nên nói cho Bụi nghe về cu Ốc?
Lắc lắc cái đầu, không được, Bụi có vợ rồi nó không thể làm như vậy được.
- Sao anh không về đi, đi lâu vậy vợ anh sinh nghi thì sao, tôi không muốn mang tiếng.
Định liếc mắt về phía Tít:
- Liên quan gì đến cô?
Tít đi lại phía giường,kéo tay Bụi, khó chịu:
- Anh mau về đi cho thằng nhỏ ngủ nữa.
Định quay đầu nhìn cu Ốc, anh hỏi:
- Con buồn ngủ à?
Ốc nhìn nhìn một hồi lại chớp mắt mấy cái:
- Dạ chưa buồn ngủ.
Định dằn tay ra khỏi tay Tít, anh đi lại xoa đầu cu Ốc:
- Hôm nay chú Định ngủ lại với con nha Ốc, ok không?
Cu Ốc vui mừng:
- Ok!
Tít giận hết sức, từ khi nào mà cu Ốc lại bám lây Bụi như vậy chứ, rõ ràng trước kia cu cậu rất không thích tiếp xúc quá lâu với người lạ. Ngay cả khi gửi cu cậu cho bà Tươi cũng phải mất gần tuần Ốc mới quen được với bà...Hay là do họ làm cha con nên máu mủ thân thiết???
Nếu đúng như vậy thì không được rồi, không được!
Tối đó đợi đến khi cu Ốc đã ngủ say, Định mới rón rén xuống giường đi ra ngoài. Vừa mở cửa liền thấy Tít đang ngủ gà ngủ gật ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-dien/113428/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.