Cu Ốc được chuyển ra phòng hồi sức nằm hơn 1 ngày mới được chuyển ra phòng bệnh. Tội nghiệp thằng bé, chân thì đau đã đành bây giờ chỗ nào cũng đau nhức.
Định có ngó qua xem cu Ốc khi thằng bé còn nằm trong phòng hồi sức. Nhìn thằng bé còn mê man nằm đó tự dưng trong lòng anh thấy thương đến lạ. Cái cảm giác rất kỳ....
Cũng không ở lại lâu, nhìn một lát Định đi về.
Vừa lái xe anh vừa cứ mãi suy nghĩ đến mẹ con Tít, đến khi về nhà rồi vẫn không sao quên được
Mệt mỏi anh tắm cho khỏe người sau đó lên giường ngủ một giấc. Trong cơn mơ lại có người vuốt ve cơ thể anh, cảm giác ngứa ngáy khó chịu khiến anh phải bật dậy.
- Em làm cái gì ở đây vậy Duyên?
Cô gái tên Duyên hiện đang mặc đồ lót, ả ỏng ẹo:
- Em nhớ anh mà Định.
Định bực dọc, anh mặc lại cái quần vừa bị Duyên kéo ngang đến đầu gối:
- Đến tìm tôi à? Lão Đài Loan của em đâu?
Duyên hốt hoảng:
- Ai? Anh lại nghe đám con Hằng nói linh tinh nữa hả? Quỷ cái, để em đi vả mỏ nó.
- Nghe ai không quan trọng, chính mắt anh thấy thì em còn chối được với ai?
Duyên sụt sùi nước mắt:
- Em đã nói rồi là vì anh đi mấy năm em mới buồn.... huhu...
Nói rồi lại giận dỗi bỏ đi, Định lại cười nham hiểm kéo tay Duyên lại, để ả ngồi lên đùi anh.
- Thế à? Vậy bây giờ bù cho anh đi, nhanh nào..
Duyên cười tít mắt, ôm cổ Định mà hôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-dien/113427/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.