Máu nóng trong người đang sôi sùng sục nhưng được cái hay, Trâm giữ bình tĩnh rất giỏi. Cô nhoẻn miệng cười, một nụ cười ngây thơ không thể ngây thơ hơn. Nhẹ cúi người một cái chào:
-Cháu chào các chú ạ.
Chào xong còn không quên để ý phản ứng của đám người, rất hả hê khi thấy vẻ mặt sững sờ của họ. Trâm nhẹ tay hất tóc một cái, ánh mắt khiêu khích đánh về phía họ, đấu với tôi, còn non lắm mấy em ơi.
-Này chúng mày có nghe thấy gì không. Nó vừa gọi bọn mình là gì đấy?
-Nghe, nó gọi chú xưng cháu.
Một đám lính trẻ vẫn chưa hết bàng hoàng, chôn chân tại chỗ mà thì thầm to nhỏ. Còn vẻ mặt của thằng đẹp trai lúc nãy thì thối khỏi nói, mặt đen như đít nồi, khó chịu trừng mắt với cô.
Trâm cười khoái chí, chả thèm đôi co nữa mà quay người định đi tiếp. Nhưng đám kia nào có để yên, cô vừa đi vài bước đã bị người kia chặn trước mặt. Anh trừng cô, không biết xấu hổ mà đáp trả:
-Em gái này gọi sai rồi, phải gọi bằng "anh" chứ. Gọi lại đi em ê.
Trâm đủng đỉnh khoanh tay trước ngực, vì chiều cao chênh lệch rõ rệt, cô phải ngửa cao đầu mà nhìn anh. Tuy nhiên, khí thế vẫn bừng bừng mà nói:
-Chú này buồn cười, già thì cứ bảo là già. Bắt trẻ con nói dối là sai nhé, bộ đội phải trung thực chứ chú.
Cả đám phá lên cười, ai mà nhịn được khi nhìn thấy vẻ mặt vô tội vạ này của cô chứ. Còn mặt anh thì càng ngày càng đen thêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bo-doi-khong-em/165097/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.