"Ba, có lẽ trong mắt ba, anh ấy không có chỗ nào tốt, nhưng con chính là thích anh ấy như vậy." Cái này là câu trả lời mà Trần Nhạc Nhung cho Trần Việt.
Yêu một người, thật sự không cần lý do, cũng không cần nguyên nhân, ngay đến chính cô cũng không biết từ khi nào cô đã bị chìm đắm trong lưới tình với người đàn ông này.
Nhìn anh vui, cô cũng vui; nhìn anh đau lòng vì chuyện đất nước, cô cũng đau lòng theo. Tâm tình của cô chính là biến động theo anh.
"Con…" Trần Việt nắm chặt lại nắm đấm, cuối cùng vẫn không nỡ làm tổn thương con gái, đem những lời sắp nói ra nuốt trở lại.
Ông không hề muốn ngăn cản cô cùng ai yêu nhau, chỉ là ông thật sự cảm thấy tên tiểu tử thối Quyền Nam Dương kia không thuận mắt, cảm thấy không xứng đáng với con gái ông.
"Ba, con biết ba đang rất tức giận, ba muốn đánh người thì đánh con đi." Trần Nhạc Nhung thở phù một tiếng quỳ trên mặt đất: "Con chỉ cầu xin ba đừng làm tổn thương anh Liệt."
"Nhung Nhung…"
Trần Việt và Quyền Nam Dương cùng kêu tên cô, hai người đàn ông cùng chạy đến bên cạnh cô, muốn đỡ cô đứng dậy, vừa đụng mặt, lại là ngập tràn mùi thuốc súng.
Quyền Nam Dương bước nhanh hơn Trần Việt một bước, giành được Trần Nhạc Nhung: "Chuyện này do anh mà ra, Tổng Giám đốc Trần muốn đánh người, anh nguyện ý chấp nhận, em đừng làm chuyện ngốc nghếch nữa."
Trần Việt nhíu mày.
Xem đi xem đi, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396413/chuong-977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.