"Đừng nhiều lời nữa, tôi chỉ muốn biết rốt cuộc anh có muốn thả người hay không?" Cho dù làm chuyện gì, Trần Dận Trạch cũng học theo một ưu điểm của Trần Việt, đó chính là tốc chiến tốc thắng.
Chuyện có thể bàn tới thì nên bàn cho thật tốt, chuyện không thể bàn thì nên làm như thế nào chính là làm như thế đó, tuyệt đối không được kéo dài.
Có điều, có một điểm vô cùng rõ ràng, hôm nay chỉ cần anh ta ở đây, không ai được phép động vào một sợi tóc của Trần Nhạc Nhung.
Quyền Thế Hàn gãi gãi tóc bị bẩn như kết thành mớ dây thừng trên đầu, chân run nói: "Cậu cả Trần, anh đừng kích động. Tôi cũng đã nói, tôi chính là mời cô chủ Trần đến uống cốc trà, cũng không có ý xấu gì."
Trần Dận Trạch lạnh lùng liếc mắt về phía anh ta: "Bảo người của anh cút ra!"
Quyền Thế Hàn đột nhiên nở nụ cười: "Cậu cả Trần, anh là đang kể chuyện cười sao?"
Trần Dận Trạch không lên tiếng.
Quyền Thế Hàn còn nói: "Anh cũng đã đến rồi, người của tôi có thể để anh đi sao? Nếu anh đi rồi, chúng tôi còn có thể sống hay sao?"
Mặc dù người nhà họ Trần sẽ không ỷ thế hiếp người, nhưng mà dám chọc tới người của họ, tuyệt đối không có kết cục tốt đẹp.
Trần Dận Trạch vô thức siết chặt Trần Nhạc Nhung vào ngực, nheo mắt, nhìn lướt qua những người trước mặt một lần nữa, nhớ khái quát dáng vẻ và thân hình của đám người này.
Quyền Thế Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396404/chuong-973.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.