Quyền Nam Dương nhìn thẳng Quyền Lập Chí với ánh mắt lạnh lùng, lãnh đạm nói một câu: "Bởi vì ba tôi chưa bao giờ dạy tôi cái gì gọi là lễ phép lễ nghi."
Có câu nói ba chưa từng dạy con, những lời này của Quyền Nam Dương khiến sắc mặt Quyền Lập Chí trắng bệch, giận đến hồi lâu mới nói ra một câu: "Ba cậu bận bịu không có dạy cậu, chẳng lẽ mẹ cậu cũng chưa từng dạy cậu?"
Bỗng nhiên nghe người đàn ông trước giờ chưa từng quan tâm mẹ mình nhắc tới mẹ, Quyền Nam Dương cong môi cười lạnh một tiếng: "Bởi vì mẹ tôi luôn suy nghĩ như thế nào để ngồi vững vị trí phu nhân Tổng thống, bà chưa từng dạy tôi."
"Quyền Nam Dương, cậu..." Quyền Lập Chí tức đến mức nói chuyện đầu lưỡi cũng cà lăm, ông cho tới bây giờ không nghĩ tới đứa con trai này của ông trước giờ đều không muốn mở miệng nói chuyện mà tài ăn nói lại lanh lợi như vậy.
"Làm sao?" Quyền Nam Dương khẽ cười một tiếng, nhàn nhạt nói: "Ông cũng có thể đem tình nhân cũ trắng trợn nuôi ở bên cạnh, không kiêng kỵ ánh mắt mọi người, chẳng lẽ còn không cho phép người ta nói?"
"Mày, mày... Quyền Nam Dương, lão tử hôm nay không phế mày thì không được." Quyền Lập Chí tức đến giậm chân, giơ tay muốn tát Quyền Nam Dương.
Nhưng Quyền Nam Dương trẻ tuổi, nhẹ nhàng trốn qua liền tránh được bạt tai của Quyền Lập Chí, anh cười một tiếng: "Phế tôi? Chẳng lẽ chuyện ông nuôi tình nhân cũ không có ai biết?"
Quyền Lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396284/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.