"Anh nhìn cái gì mà nhìn? Chẳng lẽ anh cảm thấy em nói không đúng sao?" Đối với việc này, Trần Việt rất cố chấp, Giang Nhung đã khuyên nhiều lần nhưng Trần Việt vẫn nhìn Liệt không vừa mắt.
Trần Việt: "..."
Giang Nhung dịu dàng nói: "Lại không nói gì, là phản đối em sao?"
Trần Việt: "..."
Giang Nhung: "Em nói này tổng giám đốc Trần, nếu anh không hài lòng thì cứ nói ra, chúng ta sẽ bàn bạc kỹ, buồn bực không lên tiếng như vậy là muốn giận dỗi với em sao?"
Trần Việt: "Anh không phải."
Giang Nhung: "Anh không phải cái gì?"
Trần Việt: "Anh cho rằng em nói đúng."
Nghe thấy Trần Việt nói thế, Giang Nhung thật dở khóc dở cười: "Anh có gì bất mãn cứ việc nói thẳng, em cũng không phải phụ nữ không biết lý lẽ."
Trần Việt thản nhiên nói: "Không phải sao?"
"Cái gì?" Giang Nhung nhíu mày, bỗng nhiên dịu dàng mỉm cười: "Hôm nay, em mới biết được, thì ra em trong mắt tổng giám đốc Trần của chúng ta lại là một người phụ nữ không biết lý lẽ như vậy."
Trần Việt ý thức được hình như mình đã nói sai gì đó, lập tức giải thích: "Anh không có ý đó."
Giang Nhung cười càng dịu dàng, đôi mắt xinh đẹp như chứa đầy sao lấp lánh: "Tổng giám đốc Trần, vậy anh nói xem rốt cuộc anh có ý gì?"
Trần Việt: "..."
Trước mặt Giang Nhung, anh luôn không thể phát huy tài ăn nói của mình.
Giang Nhung cười: "Hừ? Tổng giám đốc Trần không có ý định giải thích một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396183/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.