Trần Nhạc Nhung thoải mái nói ra những điều ẩn giấu trong lòng, không cần che giấu nữa, trong nháy mắt cô thở phào nhẹ nhõm.
Cô ngẩng đầu nhìn Quyền Nam Dương, hi vọng anh trả lời cô. Ai biết được người đàn ông này giống như kẻ ngốc, sững sờ nhìn cô.
Ánh mắt kia giống như không quen biết cô...
Có thể anh vẫn chưa hiểu rõ cô lắm.
Trong lòng anh, anh luôn cảm thấy chắc hẳn cô vẫn còn là một đứa nhỏ cho dù cô đã lớn rồi, nhưng chắc hẳn cũng giống như trước đây anh đã từng nhìn thấy, là một cô bé lớn đáng yêu.
Là một cô bé vừa xinh đẹp lại vừa đáng yêu, ngoan ngoãn, dịu dàng, nghe lời, hiểu chuyện, anh nói gì sẽ tin đó và cũng chưa từng nói chuyện lớn tiếng với anh.
Nhưng hôm nay cô không chỉ không đáng yêu, còn hơi dữ dằn giống như một con thú nhỏ đang ra oai vậy.
Thú nhỏ!
Trần Nhạc Nhung cảm thấy biểu hiện vừa nãy của mình, dùng từ này để hình dung đúng là rất thích hợp.
Anh Liệt không phải bị dáng vẻ dữ dằn của cô dọa sợ rồi chứ? Sau đó anh sẽ không thích cô nữa… Trong lòng Trần Nhạc Nhung thấp thỏm không yên, chớp đôi mắt ngập nước nhìn anh.
"Anh Liệt..." Cô thăm dò gọi tên anh một tiếng, giơ tay ra cẩn thận kéo vạt áo của anh.
Anh không trả lời, vẫn là dùng ánh mắt xa lạ nhìn cô.
"Anh Liệt, anh còn đứng ngây ra đó làm gì? Lẽ nào anh không muốn nói gì với em sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396040/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.