“Nhung Nhung...” Quyền Nam Dương khẽ gọi cô hai tiếng, cô không trả lời anh nên anh mới bế cô lên, để cô lên chiếc giường đơn chỉ chứa được một người trong túp lều.
Để Trần Nhạc Nhung xuống, anh buông tay ra muốn lấy khăn lông rửa mặt giúp cô, nhưng anh vừa mới di chuyển, cô nhóc liền túm lấy anh: “Anh Liệt, đừng rời bỏ Nhung Nhung, Nhung Nhung sẽ rất sợ.”
Mọi thường cô luôn tỏ ra vẻ rất vui tươi, tỏ vẻ không sợ gì cả, dường như chuyện khó khăn đến mấy cô cũng có thể cắn răng vượt qua được, nhưng trong lòng cô vốn không như vẻ ngoài cô thể hiện ra.
Trong tận đáy lòng cô vô cùng bất an, sự bất an này không phải cô sợ động đất, cô chỉ sợ anh Liệt mà cô khó khăn lắm mới tìm được sẽ giống như lúc nhỏ, nói biến mất là biến mất ngay, sau đó cô không còn gặp được anh nữa.
“Nhung Nhung đừng sợ, anh Liệt sẽ ở bên em, anh Liệt sẽ bảo vệ em.” Anh nắm lấy bàn tay vẫn còn dính máu của cô, đưa lên mặt anh khẽ cọ sát: “Nhung Nhung, anh...”
Anh muốn cảm ơn cô, cảm ơn cô đã đến bên anh kịp thời, vào lúc anh loại trừ muôn vàn khó khăn nhận chức Tổng thống, cô đã đến bên anh kịp thời, tận mắt chứng kiến sự thành công trong sự nghiệp của cuộc đời anh.
Vào lúc anh vừa nhậm chức không bao lâu lại gặp phải một trận động đất mạnh cấp 7.6... Chính cô đã ở bên anh, khiến anh cảm thấy không bị uổng công khi hao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2395907/chuong-729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.