Rồi nhẹ nhàng chạm nhẹ cô một cái, rất nhanh, Quyền Nam Dương liền lùi mình lại, nhưng mà Trần Nhạc Nhung lại không hài lòng, cô chu chu môi: “Anh Liệt, anh hôm qua không phải hôn em như vậy mà.”
Quyền Nam Dương: “...”
Trần Nhạc Nhung chồm người lên áp sát vào người anh, cô dùng giọng nói nhõng nhẽo đặc trưng của riêng mình nói: “Em nói là: anh phải hôn em như kiểu hôm qua anh hôn em đó, như vậy thì có thể em sẽ không sợ nữa.”
Quyền Nam Dương cốc nhẹ trán cô, nhỏ nhẹ nói: “Đồ ngốc, rốt cuộc em có biết kiểu hôn mà hôm qua anh hôn em là có ý nghĩa gì không?”
“Em đương nhiên biết chứ.” Trần Nhạc Nhung dùng sức chỉ chỉ vào đầu mình nói: “Bởi vì anh Liệt thích Nhung Nhung, cho nên mới hôn Nhung Nhung như kiểu hôm qua. Nhung Nhung cũng phải để cho anh biết là Nhung Nhung cũng thích anh.”
Ngày hôm qua cô quên thổ lộ tình cảm với anh, vậy thì hôm nay cô không thể kéo dài nữa, cô nhất định phải để cho anh Liệt biết rằng cô cũng thích anh.
Chính miệng cô nói thích anh, không phải cái kiểu ỷ lại như lúc còn nhỏ, mà là đơn thuần thích.
Nghe được lời cô nói, Quyền Nam Dương khá kích động đến nỗi cổ họng anh cũng có chút khàn khàn: “Em không hối hận sao?”
Trần Nhạc Nhung cực kỳ khẳng định trả lời: “Em chỉ thích mình anh, sao lại phải hối hận?”
“Được.” Nói xong anh che mắt cô lại, cúi đầu hôn lên môi cô, không phải cái kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2395876/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.