Anh Liệt đến rồi!
Anh Liệt vẫn giống hệt như trước đây, khi mà Trần Nhạc Nhung cần, anh ấy đều lập tức “từ trên trời rơi xuống”, đến bên cạnh cô bảo vệ cô. Bởi vì đó là anh Liệt, bởi có vòng tay ấm áp của anh ấy, cũng bởi vì cô biết khi có anh Liệt bên cạnh sẽ không có ai dám làm hại cô, vì thế nên dần dần Trần Nhạc Nhung cũng không còn cảm thấy sợ hãi nữa.
Trần Nhạc Nhung áp đầu vào ngực anh Liệt, nghe tiếng tim đập của anh ấy, tim của cô ấy cũng dần dần đập chậm bình thường trở lại.
“Nhạc Nhung, em xem, đâu đâu cũng đều có đèn sáng hết, mở mắt ra là có thể nhìn thấy.” Biết rằng cô ấy sợ bóng tối, lo Nhạc Nhung sẽ chìm trong thế giới màu đen đó, Quyền Nam Dương nhẹ nhàng từ tốn hướng dẫn Nhạc Nhung, mong cô có thể từ từ bước ra khỏi thế giới đó.
“Anh Liệt, Nhạc Nhung không còn cảm thấy sợ nữa.” Cũng giống như những năm trước đây, cô ấy nói không sợ nữa nhưng tay vẫn còn giữ chặt lấy áo của Quyền Nam Dương, sợ tới nỗi không dám buông tay ra.
Rõ ràng là cô ấy vẫn còn đang rất sợ, nhưng là do bởi cô ấy rất hiểu chuyện, không muốn làm mọi người lo lắng cho mình nên cố tỏ ra không còn sợ nữa.
“Vậy tốt rồi, bây giờ anh Liệt sẽ đưa Nhạc Nhung về nhà.” Quyền Nam Dương ôm vào eo bế cô lên, để đầu cô dựa vào ngực của anh ấy, cố ý không để cô nhìn thấy Quyền Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2395874/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.