"Nhạc Nhung..." Cho dù Lâm Thiến Thiến gọi như thế nào, đều không thay đổi được Trần Nhạc Nhung quyết tâm muốn một thân một mình đi ra ngoài ở khách sạn.
Cô kiên quyết như vậy, cũng không phải bởi vì cô tức giận Lâm Thiến Thiến, mà là sâu trong nội tâm của cô, cất giấu một bí mật, một bí mật ai cũng không biết.
Và bây giờ những lời vô tình của Lâm Thiến Thiến, hết lần này tới lần khác va chạm vào bí mật Trần Nhạc Nhung giấu ở đáy lòng.
Những năm này, cô không chỉ một lần hoài nghi ở trong lòng, cô một mực nhớ kỹ ngóng trông anh Liệt có phải là người cô tưởng tượng ra được hay không, kỳ thật anh không tồn tại.
Chính là vì cô từng có ý nghĩ như vậy, lúc Lâm Thiến Thiến nói ra cô mới có thể tức giận như vậy, cô không có cách nào khác khống chế tâm tình của mình.
Những năm này, mẹ luôn nói cô như ông cụ non, một cô gái tuổi còn nhỏ liền học cách khống chế tâm tình của mình.
Trong nhà có ông bà, ba mẹ, cùng với cô, chú, mỗi một người bọn họ đều coi cô là bảo bối, cho cô vô hạn tùy hứng, chính là hết lần này tới lần khác cô không tùy hứng, vừa lý trí vừa hiểu chuyện.
Đúng vậy, những năm này cô vốn lý trí hiểu chuyện như vậy, không bao giờ cô để cho ba mẹ lo lắng cho mình, nhưng lúc này đây lại vô dụng như thế.
Nói cho cùng, cũng không phải trong lời nói Lâm Thiến Thiến làm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2395825/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.