Hóa ra thật là Thiên Ý
Trang Nghiêm nheo mắt mỉm cười nhìn người đànông trước mắt, anh siết chặt nắm tay, tỏ rõ anh đã dùng sức khắc chế thế nào.
“Không thể tưởng được khi tôi đi rồi, người anh luyếntiếc nhất lại là tôi, anh còn không từ mệt nhọc đến tiễn tôi vậy.”
Lời trêu chọc và chế nhạo cũng không làm Lạc Kì xaođộng, vẻ mặt anh vẫn khổ sở nặng tình.
“Đừng thấy cảm giác tôi tốt bụng, tôi rất mong anh đikhỏi đây! Tôi đến, là là muốn xác nhận một chuyện.”
Trên mặt Trang Nghiêm bày ra vẻ đã sớm đoán được, vẻmất mát của anh ta làm cho Lạc Kì cũng có chút không thoải mái.
Nếu anh đoán ra sự thật, thế chẳng phải anh đã đượctiện nghi còn khoe mã!
Người ta đã muốn đau khổ bỏ đi,mà hành động này củaanh thật sự là hành động ném đá xuống giếng.
“Sao, không muốn hỏi nữa?”
Trên mặt Lạc Kì vừa có vẻ mâu thuẫn vừa rất phấnkhích, Trang Nghiêm lại không lòng dạ nào thưởng thức, sau khi bị đối thủ mìnhbại dưới tay đồng tình, cảm giác này rất không tốt.
“Trang Nghiêm, tôi phải thừa nhận, anh là đốithủ rất mạnh, tồn tại của anh vẫn làm cho tôi bất an.”
“Cám ơn lời khen của anh, tôi cũng rất tiếc vì khôngthể diễn một vai đối thủ chân chính cho anh.”
Anh gợi khóe môi, cho dù anh là thiên hạ vô địch haylà anh hùng thì cũng chả có đất dùng võ, bởi vì Tề Phàm, căn bản chưa từng choanh cơ hội lên sân khấu.
====
Lái xe tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378864/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.