Ai ghen tị ai
Sáng sớm, trên bàn cơm họ Lạc, Lạc Kì và Tề Phàm khônghẹn mà cùng mang một đôi mắt gấu mèo.
Lạc Kì lơ đãng nhìn thấy vẻ mơ hồ của cô, thiếu chútnữa anh cầm giữ không được kéo lê cô từ giường Thiên Ân tới chỗ của mình!
Cả một đêm, trong đầu tất cả đều hình ảnh cô ở dướithân anh, dáng vẻ ý loạn tình mê, nghĩ tới cô ngay tại cách vách, mà thứ giữachân anh đau đớn làm cho anh cả đêm không thể đi vào giấc ngủ.
Tề Phàm cũng khó có thể ngủ say, cả đầu đều là ánh mắtđã quen của anh nhìn mình lúc chạng vạng kia.
Giữa hai chân cô có một cỗ nhiệt lưu, cô xấu hổ đỏmặt.
Cô thật sự là bất trị, tâm và thân thể, lại nhớ và cầnanh mãnh liệt vậy!
Xuống lầu gặp nhau ở cầu thang, hai người rất ăn ý cốý lảng tránh tầm mắt đối phương.
Ăn qua một chút, Lạc Kì đi làm, Tề Phàm và Thiên Ân ởthư phòng đọc chữ.
Chưa được lâu, Tề Phàm và Thiên Ân còn chưa học xong20 chữ, Lạc Kì đã lộn trở lại nhà.
Tay cầm hoa tươi, trên tay còn là loại bánh của nhàhàng quen thuộc với Tề Phàm.
Phàm Phàm đột nhiên nhớ tới, quên nói cho TrangNghiêm, cô không về Gia Thượng nữa.
“Ba ba, hoa là tặng Phàm Phàm ạ? Phàm Phàm, mẹ xem,sướng nhé!”
Thiên Ân chỉ nhìn thấy hoa trong tay Lạc Kì, không chúý tới khuôn mặt đen sì doạ người của Lạc Kì.
“Tề Phàm, đây là chuyện gì!”
Nếu không phải Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378830/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.