Có một loại yêu tên là buông tay
Đinh Cừ cầm điếu thuốc trên bàn, rút ra một cây đặt ởmiệng.
Không có bật lửa, Lạc Kì dùng điếu đang cháy dở châm,điếu thuốc lại trong tay, hít sâu một ngụm, mới tiếp tục nói tiếp.
“Lạc Kì, gia đình nhà anh, có một ông bố có tiền, tôikhông hâm mộ anh về điều đó, tôi tin là tôi có năng lực, sẽ có nhiều hơn.”
“Cho nên tôi đã cố gắng, để thành công một ngày, cũngvì Tương Hân.”
Anh nói tới đây, dừng lại chớp mắt, nhìn thoáng quaLạc Kì, mới nhẹ xùy một tiếng, rồi tiếp tục.
“Nhưng giờ tôi mới hiểu được, tôi vẫn rất ngây thơ.Thế giới này, căn bản không có cơ hội cho dân thường như tôi!”
“Ở công ty, mọi thứ làm xuất sắc, mọi thứ làm tốtnhất, vẫn không được đề bạt. Tôi hao hết tâm tư tìm phương án, đều phải nhờ vảtên người khác mới có thể trình lên!”
“Tôi vĩnh viễn là người đứng sau, vĩnh viễn chỉ làmtay sai cho người khác! Vì sao! Bởi vì tôi không có gia cảnh tốt, không có mộtngọn núi để dựa dẫm! Tôi không cam long, tôi có năng lực, tôi muốn là ngườiđứng trên mọi người!”
“Hiện tại, tôi đã có cơ hội, thiên kim lão tổng coitrọng tôi. Cô ta bị người khác làm lớn bụng, cái tên ngốc kia thế mà lại chạy.Cô ta thầm muốn đứa nhỏ đó, vì thế lựa chọn tôi. Cô ta ký hợp đồng với tôi, chỉcần hai năm, hai năm sau cô ta sẽ chủ động ly hôn, cô ta bảo tôi sẽ được làmtổng giám đốc. Ly hôn xong, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378792/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.