Hàn Phi nhìn Tề Phàm đầu đầy mây còn đeo một kính mắtbự màu xanh biển đi tới thì có loại dự cảm không hay.
Cô vừa bỏ kính mắt xuống, trên mặt Hàn Phi lộ vẻ tôibiết ngay mà.
Anh có thể đoán được, nếu giờ mà Hàn Phi anh chết,chắc chắn là do Tề Phàm làm tức chết !
Mắt cô vẫn vậy là sao! Sưng to như quả đào, đến mặtcũng sưng!
“Em có thể giải thích một chút không? Tối hôm qua lúcgọi điện thoại hình như rất vui, sáng nay em lại như người sắp chết thế này!”
“Phi Phi, cầu xin anh đừng có hỏi, em thật sự mệt lắm……”
Từ từ nhắm hai mắt, không muốn nói chuyện nhiều.
Thấy cô như vậy, Hàn Phi không bức cô nữa.
Hôm nay anh tới rất sớm, nhìn thấy Lạc Kì vừa mới rờiđi.
Về phương diện này, anh không cần nghĩ cũng đoán được,nhưng anh không muốn đoán, nếu Tề Phàm không muốn nói, anh cũng không ép cô.
Cô là bạn anh, anh tôn trọng sự riêng tư của bạn.
Dọc theo đường đi, hai người không nói gi nữa.
Xe dừng lại, Tề Phàm liền mở mắt ra, trên mặt tối tăm,khóe miệng cong lên, ánh mắt nheo lại.
“Phi Phi, cám ơn anh.” Cám ơn anh đã không hỏi.
“Phàm Phàm, nếu em không muốn nói, nhất định có nguyênnhân của em, anh không thích xem xét chuyện riêng của người khác. Nhưng mà, anhnghĩ em nên biết, chúng ta là bạn, nếu có chuyện gì, lúc nào em muốn nói cũngkhông cần khách khí với anh.”
“Biết anh là tốt nhất mà !”
Đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378790/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.